Ở thị trấn nhỏ Sapanta của Romania, dân làng đã học cách hài hước đón nhận cái chết thể hiện rõ qua những tấm bia mộ sáng màu ở nghĩa trang và những văn bia thường chứa vần thơ ngắn vui nhộn, đầy dí dỏm “chọc ghẹo” người đã mất, kể chuyện đời thường hay tiết lộ bí mật nào đó của họ.
Truyền thống này được bắt đầu bởi người thợ mộc được giao nhiệm vụ xây dựng các cây thánh giá và bia mộ từ gỗ sồi ở làng Stan Ioan Patras. Sau khi tham dự lễ tang truyền thống kéo dài ba ngày, dân làng sẽ tụ tập tại hố nước để uống rượu và kể những câu chuyện về người đã khuất. Patras bắt đầu chuyển những câu chuyện này thành những bài thơ ngắn và khắc chúng lên phiến gỗ sồi. Vào khoảng năm 1935, ông viết nguệch ngoạc viết những câu đầu tiên trên một ngôi mộ. Ông tiếp tục tạo ra chúng cho đến khi qua đời vào năm 1977. Ước tính ông đã xây dựng hơn 800 ngôi mộ như thế. Sau khi ông qua đời, người học việc của ông là Dumitru Pop đã tiếp quản và tiếp tục truyền thống độc đáo này kể từ đó.
Ngày nay, khi một người nào đó trong làng qua đời, gia đình đến gặp Dumitru Pop và nhờ tạo ra một cây thánh giá khắc bằng tay. Anh ấy sơn tấm gỗ sồi màu xanh lam và trang trí nó bằng những đường viền hoa lá và một loạt màu sắc. Sau đó, vẽ hình ảnh mô tả cuộc sống của người đó và sáng tác một bài thơ.
Pop nói rằng chưa có ai phàn nàn về những câu thơ của anh ấy. “Đó là cuộc sống thực của một người. Nếu anh ta thích uống rượu, bạn nói điều đó; nếu anh ta thích làm việc, bạn nói điều đó … không có gì phải trốn trong một thị trấn nhỏ”, Pop nói. “Các gia đình muốn cuộc sống thực sự của người đó được thể hiện trên thập tự giá.”
Ngày nay, cái gọi là “Nghĩa trang Merry” là một phần của tuyến tham quan địa phương và đón hàng nghìn khách du lịch mỗi năm.
Nguồn: copy